-
-
-
Tổng tiền thanh toán:
-
BẾP - GÓC ẤM NHẤT TRONG NGÔI NHÀ , TRÁI TIM CỦA NGƯỜI PHỤ NỮ
Thứ Sat,
23/04/2022
183
Thời gian trôi qua trong lúc đứng bếp giống như một sự ngưng đọng. Với tất cả hân hoan, an lành – #bếp là nơi ấm áp quyến rũ tôi quanh năm. Khi tôi không tự vượt qua một nỗi buồn, tôi sẽ vào bếp, nấu và ăn no căng – mọi chuyện đều trở thành đơn giản. Khi cáu giận, tôi sẽ vào bếp nấu nướng một món gì đấy để bình tĩnh lại. Khi yêu thương, tôi tất nhiên sẽ vào bếp làm một món thật đẹp và trìu mến, với tất cả tận tụy và nồng đượm mình có được…
Khi tôi có một cô con gái nhỏ, tôi vô cùng mừng vui vì nghĩ mình có thể truyền cho con tình yêu bếp núc làm của gia bảo. Con phải biết nấu ăn và thu vén bếp núc, không phải vì nghĩa vụ chăm lo người khác, không phải vì phận sự nội trợ như quan điểm “hủ lậu” từ đời bà đời mẹ. Con cần có một căn bếp xinh và ấm của riêng mình; như con có một ngăn tủ đầy những lọ nước hoa, son, phấn má và các hũ eyeshadow; như con cần có một giá sách và kệ đĩa nhạc; như con cần có một cái rương nhỏ để nhật ký, ảnh và những lá thư của người con yêu dấu; như con cần có một người bạn im lặng và thủy chung, tận tụy; như con phải còn một niềm vui và điều an ủi ngay kể cả khi kiệt sức rã rời…
Để con không bơ vơ, để con có gì đó mà níu giữ ngay cả khi điên rồ, để chăm chút bản thân và yêu quý lại mình. Con hãy thử đứng nấu một mình, đừng ai bên cạnh, đừng ai giúp, đừng ai can thiệp công thức món ăn – như một cách hưởng thụ ích kỷ và độc đoán, như một cách con yên tĩnh suy ngẫm lại cuộc sống của mình…
Bởi hơn tất cả, bếp không chỉ là món ăn, hay chỗ nấu nướng, mà có thể là bạn tin cậy cuối cùng của một người đàn bà. Trái tim của một căn bếp không phải nằm ở món ăn, mà là làm người ta có thể cảm thấy hạnh phúc và thư thả đến thế nào khi đứng trong nó. Vì vậy, con hãy thong dong mà nấu nướng, hãy làm thức ăn của mình lộng lẫy và thanh nhã hết mức có thể (cái đẹp có thể tối giản như một đĩa rau củ luộc chấm kho quẹt đấy thôi!).
Đàn bà nấu bếp không hoàn toàn để ăn. Có khi để thương nhớ, có khi thay cho một lời tỏ bày thầm kín, có khi là lời xin lỗi, có khi để “xả van” cho trạng thái tức giận, phẫn nộ… Món ăn vô ngôn mà hàm ngôn, chuyên chở những yêu thương buồn giận ấy. Cô chú tôi sống với nhau đã hơn 40 năm, họ vẫn nồng đượm và nghe ngóng được nhau như thời son trẻ.
Nhớ ai đó đã vòng tay ôm thật nhẹ khi mình đang cặm cụi bóc tỏi. Nhớ nồi bột xanh đỏ tím vàng nhuộm màu bằng củ quả nấu cho đứa con đầu lòng. Nhớ đôi mắt tròn xoe sáng bừng kinh ngạc khi quả trứng đông dần lại thành vầng mặt trời nhỏ trong chảo rán. Nhớ tủi buồn nấu ra không có ai ăn, mâm cơm lạnh ngắt đợi người ngồi xuống. Nhớ cả nước mắt lén rơi khi con gái ao ước, “con sẽ chế biến ra một món ăn, để nhà mình yêu thương nhau suốt đời…”.
Và thật sự, nếu không có bếp – góc ấm nhất trong một căn nhà, trái tim của một người đàn bà – thì rất có thể chúng ta sẽ không yêu thương được ai đó, không đủ rộng lượng để chịu đựng được ai đó, cho đến hết cuộc đời này…